Truyền đạo 9:1-18

  • Ai cũng có kết cuộc như nhau (1-3)

  • Vui hưởng cuộc sống dù phải chết (4-12)

    • Người chết chẳng biết chi hết (5)

    • Dưới mồ mả, chẳng có việc làm (10)

    • Thời thế và chuyện bất trắc (11)

  • Sự khôn ngoan không luôn được quý trọng (13-18)

9  Vậy, ta để hết thảy vào lòng và kết luận rằng cả người công chính lẫn người khôn ngoan cùng công việc của họ đều nằm trong tay Đức Chúa Trời.+ Loài người chẳng biết gì về tình yêu thương hay mối thù ghét có trước thời họ.  Ai ai cũng có kết cuộc y như nhau,+ cả người công chính lẫn kẻ gian ác,+ cả người tốt và người trong sạch lẫn kẻ không trong sạch, cả người dâng vật tế lễ lẫn kẻ chẳng dâng gì. Người tốt cũng giống kẻ tội lỗi; kẻ hay thề cũng giống người thận trọng trong việc thề.  Đây là điều đau buồn xảy ra dưới mặt trời: Ai ai cũng có kết cuộc như nhau,+ vì thế lòng loài người đầy dẫy điều xấu; và sự điên dại ở trong lòng họ suốt đời, rồi họ chết đi!*  Ai ở trong số người sống thì mới có hy vọng, vì con chó sống vẫn hơn con sư tử chết.+  Người sống biết mình sẽ chết,+ nhưng người chết chẳng biết chi hết,+ cũng chẳng nhận được gì* nữa, vì mọi kỷ niệm về họ đã bị lãng quên.+  Bao nhiêu yêu thương, thù hận và ganh ghét cũng đã tiêu mất, và họ không còn phần gì nữa trong những việc được làm dưới mặt trời.+  Thế nên hãy đi, thưởng thức đồ ăn của mình cách vui vẻ và uống rượu của mình với lòng hớn hở,+ bởi Đức Chúa Trời đã hài lòng về công việc con.+  Hãy luôn mặc áo trắng* và đừng quên xức dầu lên đầu.+  Hãy vui hưởng cuộc sống với vợ yêu dấu+ trọn những ngày của cuộc đời hư không mà ngài ban cho con dưới mặt trời, trọn những ngày của sự hư không của con; đó là phần con có trong đời và trong việc khó nhọc con vất vả làm dưới mặt trời.+ 10  Việc gì tay con làm được, hãy làm hết sức mình, vì dưới mồ mả* là nơi con đi đến, chẳng có việc làm, dự tính, tri thức hay sự khôn ngoan.+ 11  Ta còn thấy điều này nữa dưới mặt trời: Không phải lúc nào người chạy nhanh cũng thắng cuộc, người hùng mạnh cũng thắng trận,+ người khôn ngoan cũng được miếng ăn, người thông minh cũng được giàu có,+ hay người có tri thức cũng thành công,+ vì thời thế và chuyện bất trắc* xảy đến cho tất cả. 12  Thật vậy, con người không biết thời điểm của mình.+ Như cá mắc lưới ác nghiệt và chim sa bẫy, con người cũng sập bẫy trong thời tai họa, khi nó xảy đến thình lình cho họ. 13  Ta cũng thấy điều này về sự khôn ngoan dưới mặt trời, và nó gây ấn tượng cho ta: 14  Thành nhỏ kia có ít dân; một vua hùng mạnh đến tấn công thành, vây hãm và xây công sự lớn xung quanh. 15  Trong thành có một người nghèo mà khôn ngoan, và người dùng trí khôn mình giải cứu thành. Nhưng rồi không ai nhớ chi đến người nghèo ấy.+ 16  Ta bèn tự nhủ: “Sự khôn ngoan hơn sức mạnh;+ song sự khôn ngoan của người nghèo thì bị khinh thường và lời người nói chẳng ai lắng nghe”.+ 17  Lắng nghe lời ôn tồn của người khôn ngoan tốt hơn lắng nghe tiếng quát của kẻ cai trị giữa bọn dại dột. 18  Sự khôn ngoan tốt hơn vũ khí, nhưng chỉ cần một kẻ tội lỗi cũng đủ hủy hoại bao điều tốt lành.+

Chú thích

Ds: “sau đó, đến với người chết!”.
Hay “tiền công”.
Tức là áo màu sáng nói lên tâm trạng vui vẻ, khác với áo khi có tang.
Hay “Sê-ôn”, tức là mồ mả chung của nhân loại. Xem Bảng chú giải thuật ngữ.
Hay “chuyện bất ngờ”.